(TuanVietNam) – Sau khi đoạt giải với dự án môi trường “Hãy cho tôi một chiếc túi sinh thái”, cô sinh viên Đặng Thị Lan Ngọc – Trưởng dự án, vẫn phải thốt lên : “Làm ra mấy ngàn túi sinh thái cũng không khó, cái khó là làm thế nào để người dân thay đổi nhận thức về tác hại của túi nilon và quay sang sử dụng các loại túi thân thiện với môi trường hơn!”

Vì lẽ đó mà cô sinh viên Đại học Thăng Long – Hà Nội đã quyết định vạch ra mục tiêu cho hai năm tới là sẽ cùng các bạn sinh viên trong nhóm 3R – HN hành động để thay đổi nhận thức về việc sử dụng túi nilon.

Đi tìm sự đồng thuận

Cô gái nhiệt tình, năng nổ Đặng Thị Lan Ngọc

Bên cạnh sự tiện dụng của túi nilon, khoa học đã chỉ ra rằng, nilon là một loại chất liệu rất khó phân hủy, rất nguy hại đối với môi trường và có thể gây ảnh hưởng không nhỏ tới sức khỏe con người cũng như các loài sinh vật khác.

Không những thế, túi nilon còn gây tắc nghẽn cống rãnh, làm ứ đọng nước thải, phát sinh ruồi muỗi, dịch bệnh, phá hủy mỹ quan và hệ sinh thái đô thị. Có thể nói, việc lạm dụng túi nilon đã trở thành một vấn đề đáng quan tâm trên thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng.

“Mình muốn có một câu cảm thán để kêu gọi sự đồng cảm, đồng tình của đối tượng chúng tôi đang hướng tới, đó là các bà nội trợ và giới trẻ trong việc nhận thức đúng, đủ về tác dụng của EcologyBag (túi sinh thái)” – Lan Ngọc chia sẻ.

Để chiếc túi sinh thái EcoBag quen thuộc với đời sống người dân (Ảnh: 3r-hn.vn)

Cô sinh viên năng nổ, nhiệt tình tâm sự về thực trạng sử dụng túi nilon hiện nay : "Năm thứ nhất, chúng tôi hơi nản vì nhiều người nói là còn trẻ mà đã dự án này, dự án nọ. Nhưng giờ, ai đến câu lạc bộ 3R – HN (Reduce – giảm thiểu, Reuse – tái sử dụng, Recycle – tái chế) của chúng tôi thì thấy nhiều thành viên sinh năm 1992, 1993 còn hăng hái, tích cực hơn nhiều.

Nghĩa là, mức độ “trẻ hoá” nguồn nhân lực của các phong trào xã hội đang ngày càng “teen” hơn. Họ sẽ là thế hệ kế cận đáng tin cậy cho chúng tôi sau khi “giải nghệ”.

Tôi nghĩ rằng, trước khi đặt bút làm dự án thì quả thực, tôi cũng đã nghĩ rất nhiều đến tâm lý mua bán, tiêu dùng của dân mình là cứ thấy tiện, nhẹ thân là làm chứ chưa nghĩ cho môi trường và xã hội.

Xưa, thói quen đi chợ của người dân khá giản tiện, vài tấm lá chuối, cái lạt rơm quấn là xong mớ rau, lạng thịt. Giờ đây, người dân đi chợ như đi sưu tầm túi nilon thì đúng hơn, lúc nào về cũng mang theo 4 – 5 cái.

Ở Nhật, người dân xứ họ rất tiết kiệm, kể cả những vật nhỏ nhất, hay những hành động như khi ăn họ chỉ sử dụng một tờ giấy ăn thay vì sử dụng nhiều như chúng ta vẫn làm. Khi ý thức con người được nâng cao thì đến ngay việc sử dụng những đồ vật khác được người dân rất lưu ý và nghiêm chỉnh thực thi đúng mực.

Khi đi chợ, thì mọi người cứ cố gắng làm thế nào đó xin thật nhiều túi để đựng các thực phẩm. Chín ra chín, sống ra đằng sống, trong khi có thể để rau củ quả vào một túi thì họ lại cứ khoái nhiều túi để về nhà đỡ mất công phân loại, chỉ cần xách ra chế biến hoặc đặt vào đâu đó. Như vậy rất tốn túi nilon. Không hề gì, túi đó không phải mua kèm thực phẩm, giá cực rẻ, lại có khả năng “xin” thêm được nên các bà nội trợ cứ thoải mái dùng… "

CLB tình nguyện 3R được thành lập ngày 1/12/2007, là một câu lạc bộ tình nguyện trẻ nhưng sớm có một tổ chức mạnh.

Một số mẫu túi sinh thái

 
Sau một năm hoạt động, 3R đã thu hút được hơn 200 bạn trẻ đến từ nhiều trường đại học và phổ thông có chung tình yêu đối với môi trường và hơn 500 hội viên 3R (là những người biết đến 3R, sẵn sàng làm theo 3R và tuyên truyền với mọi người về 3R) trên diễn đàn 3r-hn.vn/diendan.

Cơ quan hợp tác quốc tế Nhật Bản JiCA hỗ trợ TP Hà Nội (2006 – 2009), thực hiện sáng kiến 3R tại TP Hà Nội để góp phần phát triển xã hội bền vững. CLB tình nguyện viên 3R ra đời với mục tiêu, tôn chỉ nhằm xây dựng một trào lưu mới, lối sống 3R lành mạnh cho thế hệ trẻ Hà Nội.

Trước khi làm dự án này, Ngọc đã gửi bản khảo sát đến các trường đại học và được nghe những tâm sự như : "Ối giời ơi, mình có đi chợ đâu mà sử dụng cái túi này (nilon). Nhưng các bạn sinh viên lại là những người trong nay mai sẽ sử dụng chúng cho sinh hoạt hàng ngày. Cho nên, họ sẽ là đối tượng cần phải “nhừ” ý thức trước các bà nội trợ vì các bà, các mẹ không có nhiều thời gian để nghe phổ biến tác dụng của túi EcoBag.

Túi của dự án được chia làm 2 loại có chức năng khác nhau. Một loại được thiết kế cho các bà nội trợ với tính năng đặc biệt như bền, mềm, to rộng, màu sắc giản dị. Nhưng ngược lại, với các bạn sinh viên thì những chiếc túi EcoBag sẽ được thiết kế như những chiếc túi đi học của đa phần sinh viên hiện nay.

Những cái túi đó rất tiện lợi cho cả đi học và đi chợ, hơn hẳn cái túi đi học hàng ngày vì nó chỉ có chức năng đựng sách vở và góp phần thẩm mỹ.

Đa phần các sinh viên đang trọ học bên ngoài nên phải thường xuyên đi chợ, họ sẽ là lực lượng đầu tàu sử dụng những chiếc túi này. Còn với những sinh viên ở kí túc xá thì họ không được nấu ăn, nhưng có thể sử dụng túi này đi học, đi chơi, đi mua đồ…

Các bà nội trợ ngày nay thường đi làm xong rồi tạt qua chợ mua thức ăn về nhà thì việc mang theo cái làn mây, làn nhựa là không thể, nó quá cồng kềnh. Nhóm làm những cái túi này là hoàn toàn hợp lý, bởi vì nó có thể cuốn vào rồi nhét vào cốp xe, đeo sườn yếm xe. Khi tan tầm thì mang ra sử dụng, vừa thẩm mỹ vừa tránh dùng cái túi nilon nào càng tốt bấy nhiêu.

Ngọc cũng bộc bạch : thông qua dự án thì chúng tôi không dám nghĩ tới những thay đổi lớn lao, bởi vì quả thực dự án quá nhỏ. Cái chúng tôi hướng tới là thay đổi nhận thức trong việc sử dụng tối thiểu túi nilon và sử dụng các loại túi hoặc chất liệu khác.

Trên thực tế thì việc giảm sử dụng túi nilon mỗi lần đi chợ cũng là một dấu hiệu tích cực rồi, còn việc sử dụng túi tự huỷ như EcoBag hay các nguyên liệu khác như lá chuối, lá rong, túi bằng giấy cứng, vải thô càng nhiều bao nhiêu càng tốt cho môi trường bấy nhiêu.

“3 trong 1”

Cô gái bé nhỏ này tâm sự rằng “Nhiều lúc đam mê quá lại hoá dự án”

Tại các trường đại học hay những trung tâm giáo dục thường sử dụng các băng-rôn cổ động cho những chiến dịch, sau đó không biết sử dụng gì nữa nên rất phí. Nhóm của Ngọc sẽ tận dụng những “phế phẩm” đó ngay từ chính mạng lưới các bạn sinh viên trong câu lạc bộ 3R của mình để tận dụng được nhiều băng rôn, vải bạt. Trong giai đoạn 1 (một năm tới) sẽ sản xuất 1.500 túi EcoBag. Mục tiêu của dự án là “một suy nghĩ”, “hai hành động” và “ba nụ cười”.

Như Lan Ngọc nói thì việc sản xuất mấy ngàn chiếc túi là quá nhỏ nhoi so với thị trường quá rộng lớn như Việt Nam. Không như chiếc xe máy hay cái ô-tô có thể sử dụng hàng thập kỷ, túi Eco Bag chỉ có tuổi thọ vài tuần đến vài tháng nên phải cần số lượng rất lớn để quay vòng.

Ngọc hy vọng mình và những thành viên của 3R-HN sẽ là người trẻ đầu tiên đứng lên “dám nghĩ dám làm” về một loại túi tiêu dùng mới thân thiện với môi trường.

Lượng dầu để sản xuất 18 chiếc túi nhựa có thể dùng cho ô-tô chạy được 1 dặm.

Ước tính trung bình, mỗi chiếc túi nhựa cần 500 năm để tự phân huỷ hoàn toàn.

Số lượng túi trung bình sử dụng của một người có thể tồn tại đến 4.175 triệu năm.

Mỗi một phút, trên thế giới có hơn 1 triệu chiếc túi ni-lông được sử dụng.

Dự án được thực thi trong 2 năm, bắt đầu từ tháng 1/2009, giai đoạn 1 từ nay đến hết tháng 1/2010, giai đoạn 2 còn lại. Giai đoạn 1, các bạn của Ngọc sẽ cùng thu gom nguyên liệu để sản xuất túi EcoBag, sau đó đem phát không cho các bà nội trợ, các bạn sinh viên.

Giai đoạn tiếp theo sẽ nặng về PR, bởi vì theo Lan Ngọc, việc làm mang tính xã hội thì cần làm trình tự “làm trước, nói sau”. Ở giai đoạn này, các bạn vừa sản xuất vừa tuyên truyền rộng rãi hơn về túi EcoBag.

Kế đến “ba niềm vui” thì Ngọc lại càng hồ hởi hơn, bởi theo cô thì dự án đã đem lại những việc làm cho người khuyết tật khâu may vá những chiếc túi này.

Số tiền 2.000 USD của dự án sẽ được chi trả công cho những anh chị làm túi ở trung tâm khuyết tật Thanh Nhã (Hà Nội). Họ sẽ có thêm thu nhập ngay từ chính những dự án của các bạn trẻ này.

"Chúng tôi là CLB 3R – Chúng tôi yêu Hà Nội"

Một mục tiêu của dự án đưa ra là : “Tăng từ 25% lên đến 70% người tại quận Ba Đình – Hà Nội biết đến túi EcoBag”. Cuối cùng, người hưởng lợi của dự án là hai đối tượng chính : sinh viên (lực lượng sẽ bước vào đời trong 2 – 3 năm nữa) và các bà nội trợ (thường ngày vẫn thường xuyên ra chợ).

Khi hỏi bạn sẽ truyền tải thông điệp gì cho hai đối tượng chính của dự án, Ngọc cho biết : “Nếu bạn yêu môi trường này thì việc làm dễ dàng nhất mà bạn có thể làm ngay là bạn hãy cầm chiếc túi EcoBag này về nhà sử dụng đi”.

Sắp tới, những chiếc túi nhỏ xinh này dần dần xuất hiện trong các buổi đi chợ của các bà nội trợ, các bạn sinh viên. Và trên hết, dự án chỉ thành công khi trong ý thức của người đi chợ luôn nhắc nhẩm câu nói : “Tôi yêu EcoBag, tôi ghét nilon”.

Đức Chính – Theo TVN

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *