Bên bờ hạnh phúc

Thừa Thiên – Huế là tỉnh duyên hải Bắc Trung bộ, nằm giữa tỉnh Quảng Trị (phía Bắc) và thành phố Đà Nẵng (phía Nam). Quảng Trị thất thủ, Thừa Thiên – Huế trở thành “tuyến đầu” trong hệ thống phòng ngự của quân đội ngụy quyền Sài Gòn.

Quân Giải phóng tiến vào cầu Tràng Tiền.

 

Ngay khi quân đội ngụy quyền Sài Gòn rút chạy khỏi Tây Nguyên, Bộ Chính trị chỉ thị Quân giải phóng nhanh chóng tiêu diệt lực lượng địch ở Vùng 1 chiến thuật, giải phóng Huế – Đà Nẵng. Quân khu Trị – Thiên và Quân đoàn 2 được giao nhiệm vụ thực hiện chiến dịch giải phóng Thừa Thiên – Huế. Trong đó, Quân khu Trị – Thiên tiến công từ hướng Bắc, Quân đoàn 2 tiến công từ hướng Nam, tiêu diệt địch ở Huế, bịt chặt cửa Thuận An, không cho chúng rút chạy theo đường biển vào Đà Nẵng. 

5 giờ 40 phút ngày 21-3-1975, chiến dịch tiến công giải phóng Thừa Thiên – Huế bắt đầu. Quân khu Trị – Thiên tiến công địch ở xóm Bồ, Phổ Trạch, quận lỵ Hương Trà, căn cứ Lữ đoàn 47 thủy quân lục chiến. Nhân dân các địa phương phối hợp nổi dậy diệt ác, phá kìm, giành quyền làm chủ. Quân đoàn 2 tiến công các điểm cao 310, 312, 494, 520, 560, đồi Yên Ngựa, dãy Kim Sắt, đập tan hệ thống phòng ngự phía Tây từ Nam Lương Điền đến Bắc Phú Lộc; làm chủ đường số 1 đoạn từ Ràng Bò đến Bạch Thạch, hình thành thế kẹp chặt thành phố Huế và cửa biển Thuận An. 

Đường số 1, con đường bộ duy nhất nối với Đà Nẵng bị cắt, khiến địch ở Thừa Thiên – Huế bị cô lập. Hàng ngàn xe cộ các loại đang trên đường từ Huế chạy vào Đà Nẵng phải quay trở lại. Sự hỗn loạn diễn ra chẳng khác gì khi quân đội ngụy quyền Sài Gòn rút khỏi Tây Nguyên, báo hiệu thời điểm giải phóng thành phố Huế không còn xa nữa. 

Nguồn: Hồ Sơn Đài ( SGGPO )

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *