Bên bờ hạnh phúc

Ngay khi có quyết định chính thức rút bỏ Huế ngày 24-3-1975, Tổng thống ngụy quyền Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh bằng mọi giá phải “tử thủ” Đà Nẵng, ít nhất trong vòng 2 tuần lễ “để các đơn vị quân đội có đủ thời gian tái phối trí lực lượng và chờ hành động cứu viện của đồng minh Hoa Kỳ theo lời hứa của Nixon từ trước ngày ký Hiệp định Paris”.

 

Quân đội ngụy quyền Sài Gòn rút chạy khỏi Vùng 1 chiến thuật.

 

Kế hoạch tử thủ Đà Nẵng của Nguyễn Văn Thiệu được các tướng lĩnh Việt Nam Cộng hòa, trong đó có tướng Ngô Quang Trưởng – Tư lệnh Quân đoàn – Quân khu 1 đang trấn giữ Đà Nẵng đồng thuận và triển khai thực hiện. Tuy nhiên, từ ngày 25-3-1975, khi Quân giải phóng bắt đầu tiến công vào thành phố Đà Nẵng thì kế hoạch “tử thủ” đã không thể thực hiện. Các đơn vị làm nhiệm vụ phòng ngự bắt đầu hỗn loạn, kỷ luật quân đội không được chấp hành. Tinh thần chiến đấu của binh lính xuống đến mức thấp nhất, nhiều sĩ quan tìm cách lẩn trốn, móc nối đưa gia đình chạy khỏi vùng chiến sự.

Ngày 28-3-1975, trong lúc chiến dịch giải phóng Đà Nẵng của Quân giải phóng đang tiến đến thời khắc quyết định thì Ngô Quang Trưởng triệu tập các chỉ huy trưởng họp bàn khẩn cấp “một số biện pháp vãn hồi trật tự và tái trang bị các đơn vị có mặt trong thành phố” nhằm chống lại các mũi tiến công của Quân giải phóng. Nhận thấy không còn khả năng thực hiện kế hoạch “tử thủ”, tối 28-3, hội đồng tướng lĩnh quyết định rút lui toàn diện quân lực Việt Nam Cộng hòa khỏi lãnh thổ Quân khu 1.

Ngay sau đó, Ngô Quang Trưởng cùng các tướng lĩnh lên tàu hải quân thoát chạy về Sài Gòn, bỏ mặc thành phố Đà Nẵng cùng số binh lính còn mắc kẹt tại đây. Đà Nẵng chính thức bị bỏ ngỏ!

Nguồn: Hồ Sơn Đài ( SGGPO )

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *