Bên bờ hạnh phúc

           Tại hẻm Cây Khế thuộc Tổ 13, Khóm 7, Phường 2 TP Vĩnh Long có hai người già bị bệnh nằm liệt giường suốt mấy tháng trời mà chẳng có ai chăm sóc. Không cầm lòng được trước tình cảnh quá thương tâm của hai ông bà, một người phụ nữ nghèo trong xóm đã tự nguyện đến chăm sóc mỗi ngày.

 

 

          Theo bà con trong Tổ 13 cho biết cách đây hơn một năm, ông Nguyễn Văn Danh được người thân đưa về đây để người em gái cô cậu của ông là bà Lê Thị Cẩm chăm sóc, lúc đó ông đã bị tai biến nằm một chỗ. Tuổi cũng đã cao, sức đã yếu nên chỉ sau hơn 6 tháng thức khuya, dậy sớm chăm sóc ông Danh, bà Cẩm cũng bị tai biến. Bà con trong tổ đã cố gắng liên lạc báo tin cho người thân hai ông bà ở Trà Vinh nhưng mãi đến cuối tháng 5 vừa qua, bà Lê Thị Út, em gái của bà Cẩm mới hay tin về chăm sóc. Bà Út cho biết: “Trước kia tui ở Vũng Tàu, tui ở với các con tui làm ăn. Nhưng khi nghe anh chị tui đau liệt, không đi lại được, nặng quá nên tui mới về đây chăm sóc anh với chị tui. “

          Bà con trong tổ người một ít, có gì góp nấy giúp hai ông bà có được bữa cơm qua ngày; nhưng còn việc chăm sóc thì khó ai có thể chịu khó mà đáng đáng nổi, khi cùng lúc có đến 2 người già bị tai biến. Thấy hoàn cảnh sống của ông Danh và bà Cẩm quá thương tâm, cầm lòng không được, chị  Mai Thị Lan Chi đã tình nguyện đến giúp đỡ, chăm lo vệ sinh cho hai ông bà hàng ngày. Theo chị Lan Chi:  “Em với hai ông bà này là người dưng, chứ hỏng có bà con dòng họ gì hết. Tại thấy hai ông bà bịnh, hỏng có ai hết trơn nên em ra chăm sóc dùm. Lau chùi, vệ sinh dùm vậy đó. Từ ngày có bà dì này về em cũng tính không ra nữa. Nhưng thấy dì này yếu quá làm không nổi nên em tiếp tục ra làm dùm.”

        Việc chăm sóc người bệnh nằm liệt giường khó khăn cực khổ nhiều lắm nhưng với tấm lòng nhân hậu, muốn chia sẻ khó khăn với người già neo đơn trong cơn hoạn nạn, chị Lan Chi vẫn không từ nan. Việc làm của chị được bà con trong tổ rất cảm phục. Bà Mai Thị Bạch Điệp, Khóm 7 – Phường 2 TP – Vĩnh Long bày tỏ cảm phục: “Nó giỏi dữ lắm, nó tận tình dữ lắm, tui khen nó hoài luôn. Tui nói hỏng phải dòng họ mà mày làm như vầy là mày giỏi lắm rồi, mày có cái phước dữ lắm”

          Gia đình của chị Lan Chi chẳng khá giả gì. Hai vợ chồng chị chỉ có cái nghề đan cần xé để nuôi hai con ăn học. Thế mà mỗi ngày, chị đều dành thời gian đến để chăm sóc hai cụ rất đều đặn mà không đắn đo tính toán thiệt hơn. Việc làm của chị thật đáng để mỗi người chúng ta phải suy ngẫm về “cái tình” của con người đối đãi với nhau trong họan nạn.

          Tường Thụy

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *